Truyện ngắn: MÓN QUÀ

Truyện ngắn: MÓN QUÀ
Trần Chí Nhân - BCH Hội văn học nghệ thuật tỉnh Hà Giang
Lớp 12D niên khóa 1986 - 1988
Vứt đôi quang gánh xuống góc sân, chị Thu định bước vào nhà nhưng bỗng cảm thấy có dòng nước lạnh chạy dọc sống lưng khi thấy hai cánh cửa vẫn chốt chặt. Quay ra vườn chị gọi to: - Khanh ơi, Khanh! đâu rồi con?... Gọi mấy câu mà chẳng thấy tiếng thằng Khanh trả lời, ngoài vườn mía chỉ có tiếng gió lùa xào sạc, khô khốc. Đưa tay với chiếc chìa khóa trên mái tranh, chị mở cửa và đưa tay lần mò trong bóng tối tìm cái công tắc điện.

Truyện ngắn: Thằng mùng một (Viết tiếp về cuộc đời cơ cực của Khanh)

Truyện ngắn: Thằng mùng một (Viết tiếp về cuộc đời cơ cực của Khanh)
Tác giả: Trần Chí Nhân - BCH Hội văn học nghệ thuật tỉnh Hà Giang.
Có lẽ trên đời này thích tết nhất vẫn là bọn trẻ vì đây là dịp để chúng khoe manh quần tấm áo mới, được nghỉ học đi chơi thỏa thích và làm những việc nghịch ngợm mà nếu ngày thường thì chắc chắn sẽ được alê mấy roi vào đít. Nhưng với thằng Khanh thì mùng một tết lại là ngày rất đặc biệt – ngày sinh của nó. Mẹ nó trước đây vốn là công nhân của đội trồng rừng lâm trường ở mãi tít tận xã Bình Yên của huyện Sơn Dương.

Câu chuyện: Tết quê xưa

Tết quê xưa
Tác giả: Trần Chí Nhân - Lớp 12D niên khóa 1986 - 1988.
Cuộc cải cách giá - lương - tiền đã khiến không ít gia đình khốn đốn, nhà thằng Khanh cũng không nằm ngoài số đó. Nhà nó có bẩy chị em, bốn gái, ba trai đứa nọ đứa kia sàn sàn cách nhau hai ba tuổi cùng hai bố mẹ chen chúc trong căn nhà tranh hai gian hai trái kèo tre nền đất. Tháng ba, một cơn lốc đầu mùa đã hất tung một nửa mái, bố mẹ và chị gái Khanh phải bỏ mất ba ngày đi bóc lá mía về phơi khô để lợp tạm. Căn nhà vốn đã ọp ẹp lại càng thêm thảm hại.
Ông Doanh là đội trưởng đội 3 xã Hồng Lạc huyện Sơn Dương của tỉnh Hà Tuyên cũ cũng là chỗ thân quen với gia đình nó thấy vậy liền tổ chức hẳn một buổi họp đội, kết quả là ra được một cái biên bản đề nghị với Ban chủ nhiệm Hợp tác xã và Lâm trường Sơn Dương cho nhà nó mua hai chục cây gỗ mỡ và bạch đàn của Lâm trường để làm nhà mới. Anh em, bạn bè hàng xóm với bố mẹ nó dồn tiền cho vay người dăm ba chục đồng, người yến thóc để giúp đỡ làm nhà.

Bài thơ: Giấc mơ tuổi học trò

Giấc mơ tuổi học trò
Tác gi: Trn Chí Nhân (1985) - Lp 12D niên khóa 1986 - 1988
Chung nhau ăn quả mơ chua
Hái cho nhau cánh hoa mua tím ngần.
Cùng ngồi đánh chắt bờ sân
Cùng nhau ngắm dậu cúc tần đơm hoa.
Đánh đu dưới những rễ đa
Đêm đêm cắp sách sang nhà học chung.
Đèn soi má bạn trắng hồng
Tóc buông che má núm đồng trinh duyên.
Bâng khuâng dấu ánh mắt hiền
Đôi chân quầ dưới gầm bàn tìm nhau.
Thời gian, thời gian trôi mau
 Sân trường chợt tiếng ve sầu kêu ran
Hè về, khóa học vừa tan
Lớp học hiu hắt dãy bàn vắng teo.
Hàng tre lặng bóng đìu hiu.
Bạn về quê để bao chiều ngẩn ngơ.
Tuổi học trò như giấc mơ
Đậm sâu ký ức tuổi thơ mỗi người.


Bài thơ: Quê hương

Quê hương
Tác gi: Trn Chí Nhân (1985) - Lp 12D niên khóa 1986 - 1988

Trở lại quê xưa một chiều đầu hạ
Nắng nhạt vàng nghiêng nghiêng dốc quanh co
Kim Xuyên ơi không biết tự bao giờ
Sao thân thương, sao mà da diết thế.
Chẳng phải nương chè, bãi ngô, rừng quế
Hay những cánh đồng mỏi cánh cò bay.
Chén rượu nồng lịm say hương men lá
Má ai hồng bên bếp lửa khói chiều buông,
Ánh đèn dầu lung linh sáng đêm đêm.
Quê dẫu nghèo lòng ta luôn cảm mến
Đã nuôi mình khôn lớn trước tha phương.
Nhớ mẹ già một nắng hai sương
Manh áo bạc vẫn vô thường như năm tháng.
Đời dẫu bạc vẫn yên lành khi bên mẹ
Quê dẫu nghèo nhưng là cả tuổi thơ tôi.